Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

Tản mạn: Nhớ mảnh vườn nhà


Mảnh vườn dâu đó có gần 15 nặm,


Cứ mỗi dịp 30/04 dl đến mồng 5 tháng 5 âm lịch là vươn bắt đầu mở cửa đón khách. Ba má tui lại tất bật bán dâu. Ngày cao điểm có thể đến 300 lượt tham quan. 10 nghìn 1 người bao ăn. Cái thứ này mấy trái đầu ăn ngon, sau một lát là nặng bụng, ngã ngang. Người nào muốn mua vế thì 10k/kg. Bán như vầy vừa nhàn, vừa được giá. Trái dâu giống trái trâm, bẻ phải nâng niu như trứng vì mạnh tay thì nó thành te tua tơi tả, đầy dấu thâm, rớt giá thảm hại. Khách vào thấy ham, cốt xuống cả đống, một lát phải vác về gần chết. Bởi vậy, có người "gian hùng", ăn xong no bụng, thấy chủ vườn (là ba má tui) quay lưng là ném hết xuống mương, có khi chiều gom lại gần thúng giạ- khoảng 30-33 kg.



Có lần ca sĩ Kim Anh về "tổ chức live show không micro" tại vườn, thiên hạ coi rần rần như đám đình. Vui thiệt vui nhưng khi tàn cuộc rồi thì vườn của tui cũng giống bãi chiến trường, trụi lũi trái luôn. Coi ca sĩ hải ngoại hát không cần vé mà còn tiện tay vặt dâu ăn, cười đã đời thì...mấy cây dâu với ba má tui chỉ có nước khóc ròng. Cũng may, đầu mùa tới lúc đó cũng đủ sở hụi rồi.

Mấy năm nay mưa muộn, trái chẳng được to, mà lại thưa nữa. 30 tháng 4 rồi cũng có khách vào nhưng trái nhỏ xíu, chọi chó cũng mất công mỏi tay. Vườn vắng teo,
Thằng em bỏ Sài Gòn về đòi đốn dâu trồng cam vì thấy người ta hốt bạc tỷ. Cái thằng! Cam có thời, dâu thì càng lớn càng có năng suất nếu chăm sóc đủ. Cam thì phân thuốc liên tục, mỗi đợt thuốc trùng trồi đầu chết thúi đất. Dâu thì một năm chỉ cần 15 ngày công là tạm ổn.

Nói hoài mà nó chẳng nghe. Tiếc đứt ruột. Sợ mai mốt lại phải hát bài "được mùa rớt giá" muôn thủa của nhà vườn thì ông bà bô càng buồn thêm, Chó thì bị bắt thịt hết, không biết lấy cam chọi cái gì nữa. Chẳng lẽ lại ép ra ủ rượu? Ừ, có khi đó là một giải pháp lý tưởng nếu kế hoạch bỏ dâu trồng cam nếu đụng hàng.


DrTrungGP
P/S Hình trên là của Tía tui với cháu ngoại

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét