1. Hến sống phơi nắng:
2. Cá "thủm":
3. Hột vịt thúi
4. Huyết đỉa trâu nướng chấm nước mắm:
DrTrungGP
(Hình chôm của Anh Gút)
Hến phơi nắng |
Vùng Hồng Ngự kể cả từ phía cửa khẩu Xâ Mát Tây Ninh dài sang Campuchia, đều có món lạ lùng này (Chổ khác thì chưa biết). Đó là những con hến sông còn sống nhăn, rửa sạch bùn rong rồi trộn với muối, sả, ớt...trải mỏng trên mâm nhôm hay nóc nhà tôn kẽm phơi trong nắng mạnh một buổi là mang xuống "làm liền tại chỗ" (!). Dĩ nhiên không có nấu nướng gì hết. Cầm con hến trên tay đưa vào miệng cắn "bụp" một phát, lừa vỏ hến nhả ra, nhai phần thịt hến còn lại ngẫm nghe nước hến ngọt lừ trộn với vị mặn, cay, thơm nồng. Lỳ một lam là làm một ly. Cái này phải rươu đế, bia là trớt quớt. Lưu ý, ngon nên từ từ thưởng thức kẻo..nuốt cả vỏ hến. Khà.
2. Cá "thủm":
Thường cá chết nổi lên, người nuôi cá vớt bỏ, nhưng có người dứt khoát không bỏ. Họ vớt cá đã chết nổi hơi hơi, bóp thịt thăn lưng còn chắc (nổi quá thối chịu không nổi) làm cá vừa làm vừa nín thở bịt mũi, rửa sạch chắc cũng phải 5-7 nước rồi ướp muối, có khi có sả, tiêu ớt, bột nêm...rồi đem ra phơi. Ôi thôi là ruồi. Để chống ruồi, người ta có thể phun lên ít rượu. Sau một ngày nắng tốt, con cá săn lại, đỏ au, chỉ còn "thoang thoảng hương đưa". Khi chế biến, thường là chiên hoặc nướng, đảm bảo cả xóm vẫn điếc mũi, nhiều bà nhiều cô la làng bỏ chạy. Món này kèm xoài sống băm nhuyễn cộng ít rau răm trộn mắm đường kẹo rưới lên dĩa xoài, cá để riêng. Gắp một miếng cá, cặp miếng gỏi xoài đưa vào miệng rồi nín thở nhai. Ối chà chà. Chất thịt cá bùi bùi, mùi thum thủm, da giòn tan trong miệng. Vô một cốc nữa.
Khô cá tra phồng là làm kiểu này nhưng hơi ớn người ta bỏ chất bảo quản và muối quá mặn mà tính tiền mắc gần chết. Một dĩa kêu ra có vài miếng ăn chẳng sướng miệng. Giá cao là chắc tính tiền công làm cực khổ.
Từ cá chết sình sình người ta còn om cũng với sả ớt. Món này chưa đụng nên chưa biết thế nào
3. Hột vịt thúi
Hột vịt ung |
Thường thì trong ổ vịt- gà âp thể nào cũng có vài ba trứng "dữa", nặng hơn là trứng thúi luôn. Thứ này ghét ai mà ném vào thì ...đúng bài, nhất là mấy tay hát dở còn làm kiểu "ngôi sao ngồi mé ao". Nghe nói ăn thứ này, thứ kia "ngon lành" lắm nhưng chẳng biêt sao nhưng mấy ông nhậu kiếm được mừng hơn trúng số.
Cảnh luôc thứ này cũng đã nhiêu khê, phải bọc trong mấy lớp bao nylon và đun từ từ. Vậy mà thỉnh thoảng vẫn nghe "bốp, bốp". Thúi rầm trời! Qua được cái đoạn này là tới đoạn lên bàn, chủ thớt xăm xoi từng trứng một để tìm "hàng chất lượng cao" giành phần mình. Chia chác xong xuôi, hồn ai nấy giữ, có ông tiếc còn vét "tàn dư" trong cái bọc luộc hồi nãy ...trút vô chén luôn.
Tới màn thưởng thức món này cũng phải nói. Mỗi cha có một cây tăm, có khi là một khúc cọng gân lá dừa cắm vô chỗ vỏ trứng bị đập một lỗ. Khi ăn thì quẹt quẹt cọng tăm, vít một chít muối tiêu rồi đưa lên...mút cọng tăm, chép chép cái miệng rồi cầm ly rượu lên quất một phát. Ăn kiểu này có khi xỉn bò càng cái trứng cũng còn.
4. Huyết đỉa trâu nướng chấm nước mắm:
Hình minh họa Con đỉa |
Hàng này bây giờ hiếm vì đỉa trâu cỡ đại, dài mười mấy phân khó kiếm. Nhớ lần về Tây Ninh, thấy ba cục xám đen như ba củ khoai nướng đặt trang trong giữa bàn, thơm phức mà không biết cái giống gì. Nhập tiệc, gia chủ lầy con dao nhỏ, cắt ngang mấy "củ khoai" rồi chia vòng vòng. Mấy trự thổ địa bắt đầu đố đám ngố Sài Gòn biết đó là cái gì. Gắp lên nhìn thì thấy đó là một cục huyết nhão nhão, bốc khói, được bọc bên ngoài một lớp vỏ mỏng, cháy đen, tỏa mùi thơm lừng. Gia chủ hướng dẫn lột bỏ lớp vỏ, chấm một góc cái đồ yêu đó vào chén nước mắm sống dầm ớt, rồi đưa lên miệng thử. Ớn tới óc o nhưng vừa tự ái, vừa tò mò nên cũng nhắm mắt mũi đưa lên miệng nhắp. Đúng là huyết! Nhưng là một thứ huyết có mùi của đồ nướng, bùi bùi, hòa với vị nước mắm mặn mặn, miếng cắn vỡ tan trong miệng. tạo nên một hương vị lạ lùng. Ngon quá, lủm cái hết luôn. Thắc mắc, mấy cha thổ địa bắt đầu giải thích đây là nguyên con đỉa trâu được dí miệng vô con trâu cho hút máu đến no, rơi ra, lấy dây cột hai đầu con đỉa lại rồi ...nướng trên lửa than, đến khi con đỉa chín đều, teo lại. Má ơi! Lỡ nuốt rồi làm sao mà nhả ra? Ờ mà đỉa thì có sao đâu? Nó ngon quá mà. Mười mấy năm còn chưa được ăn lại. Nhắc tới thèm mà kiếm đâu ra?
DrTrungGP
(Hình chôm của Anh Gút)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét